Một trong những cuốn sách nổi tiếng nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
Chào mừng bạn đến với Tulato – Túi lan tỏa tri thức – Góp sức thành công. Thật vui khi được tiếp tục đồng hành cùng bạn trên hành trình khám phá tri thức mới.
Nguyễn Nhật Ánh (sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955) là một nhà văn Việt Nam. Ông được biết đến qua nhiều tác phẩm văn học về đề tài tuổi trẻ, các tác phẩm của ông rất được độc giả ưa chuộng và nhiều tác phẩm đã được chuyển thể thành phim. Truyện của ông có sức hút lạ kỳ với người yêu văn và luôn được độc giả đón đọc. Nguyễn Nhật Ánh cũng từng đạt nhiều giải thưởng như giải Văn học Trẻ hạng A năm 1990, được bầu chọn là nhà văn yêu thích nhất trong liên tục 20 năm (1975-1995).
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là một trong những cuốn sách nổi tiếng nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh – một trong những nhà văn thành công nhất viết sách cho tuổi thơ, tuồi mới lớn với hơn 100 tác phẩm các thể loại. Cuốn sách cũng nhận được trao tặng Giải thưởng Văn học ASEAN.
Cuộc sống mưu sinh nhiều suy nghĩ, áp lực đã dần khiến con người ta chai sạn cảm xúc. Họ dần quên đi những ngày tháng tuổi thời đầy bình yên vô lo vô nghĩ, suốt ngày rong chơi bên lũ bạn. Và với lối văn phong mộc mạc, dễ hiều và luôn hướng người đọc tới những thứ bình dị nhất cùng chủ để tuổi thơ và bối cảnh miền quê, Nguyễn Nhật Ánh đã giúp người đọc như được sống lại cái cảm xúc thời thơ ấu của mình thêm một lần nữa.
Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh thực sự là một cuôn sách chân thật, đầy tình người và sâu bên trong đó là cả những bài học đạo đức đầy ý nghĩa. Cuốn sách lắng đọng nhẹ nhàng trong tâm tưởng để rồi ai đã lỡ đọc rồi mà muốn quên đi thì thật khó.

Cuốn sách bao gồm 81 chương ngắn, mỗi chương kể về một câu chuyện nhỏ của những đứa trẻ với những tâm hồn non nớt, hồn nhiên ở một làng quê nghèo đó là Thiều, là Tường, là bé Mận, …
Nhân vật chính trong truyện là cậu bé Thiều đang học lớp 7 tại một vùng quê nghèo. Thiều có một em trai tên trường, dễ thương và rất hiền lành. Trường yêu mến anh trai và thích chơi đùa với sâu bọ, rắn rết. Cậu bé sống nội tâm, thích đọc sách và dường như có niềm yêu thích lớn với truyện cổ tích. Cậu yêu thích truyện Cóc tía đến nỗi nâng niu một con cóc và nuôi nó với cái tên “Cu Cậu”.
Trong khi đó, Thiều lại là người hướng ngoại, hơi nghịch ngợm và cá tính. Đã nhiều lần Thiều để em phải chịu vạ thay cho mình vì những trò đùa quái đản của cậu. Thiều cũng thường xuyên tỏ ra hẹp hòi nhưng thật tâm cậu vẫn vô cùng thương Trường và là một người anh nghĩa hiệp.
Hai anh em Thiều để kí ức tuổi thơ lớn lên dưới ngôi làng nhỏ, có cả người thân, bạn bè và những chiều rong chơi hết sức yên bình.
Trong truyện còn có nhân vật Chú Đàn – em trai ba Thiều, một lần bị tai nạn nên chú Đàn bị mất một tay. Tuy thế chú vẫn vô cùng yêu đời và thường xuyên kể chuyện cho hai anh em. Chú Đàn chơi ắc – mô – ni – ca rất hay. Cũng chính vì cánh tay không lành lặn mà khiến chú Đàn nhiều lần phiền lòng chuyện tình cảm. Chú yêu chị Vinh, con thầy giáo Nhãn – chủ nhiệm lớp Thiều. Trong một lần thiều viết thư tình cho cô bạn tên Xin, bị thầy Nhãn bắt được khiến cậu sợ như mất mật.
Cả hai anh em dành tình cảm cho Mận
Mận – cô bạn hơn cậu một tuổi học cùng lớp. Mận xinh xắn, đáng yêu và ngây thơ nhưng lực học không tốt do em phải chăm sóc người cha bị bệnh phong. Mẹ Mận giam cha Mận trên gác nhà. Bí mật này cũng là chuyện riêng của Thiều và Tường, hai anh em phải ẩu đả để bảo vệ Mận khỏi những âm không trong sáng.
Tuy nhiên, có một lần nhà Mận bị cháy khiến cha mận bị phỏng đoán là đã chết. Mận suy sụp. Gia đình Thiều đã dang tay giúp đỡ. Tình cờ lúc này Mận lại thân thiết với Trường và Thiều nổi cơn ghen tức. Thiều làm nhiều việc nhỏ nhen chỉ để phá bĩnh chuyện của Tường và Mận. Nhưng chính cậu cũng là người hối hận khi nghe Trường nói người Mận thích chính là cậu.
Với những câu chuyện gần gũi và quen thuộc như: chuyện đói ăn, chuyện cháy nhà, lụt lội, chuyện về con cóc Cậu trời, chuyện ma, chuyện công chúa và hoàng tử, … Sau mỗi một câu chuyện, Nguyễn Nhật Ánh còn lồng ghép vào đây những tình tiết thể hiện từng khía cạnh khác nhau của nhân vật chính, đặt ra vấn đề đạo đức như sự vô tâm, cái ác.

Nội dung cuốn sách không những đem đến những điều thú vị với cả bạn đọc nhỏ tuổi và người lớn bằng giọng văn trong sáng, hồn nhiên, giản dị của trẻ con cùng nhiều tình tiết thú vị, bất ngờ và cảm động mà qua đó Nguyễn Nhật Ánh đang muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng hãy sống theo chuẩn mực đạo đức để tránh được những hối hận mà có thể gặp phải sau này.
Càng đọc sách, tôi càng thấy yêu quý các nhân vật, yêu sự hồn nhiên ngây ngô nhưng cũng ẩn chứa biết bao nỗi niềm của bé Mận, thương Tường người chịu sự thiệt thòi nhưng không bao giờ phàn nàn kêu ca và nhiều lúc ghét Thiều vì tính ghen tị nhưng suy cho cùng thì đó cũng chỉ là sự ích kỷ tạm thời của trẻ con mà thôi.
Thời thơ ấu trong từng trang sách của Nguyễn Nhật Ánh là một cuộc sống thật êm ả, tình làng nghĩa xóm cũng thật gần gũi. Là những lần hai anh em say sưa nghe chuyện ma đến nỗi buổi tối lại sợ run không dám chạy ra ngoài. Là những “mối tình đầu” hết sức đáng yêu và ngô nghê, cùng lá thư trao tay, … Đặc biệt là những câu chuyện về tình cảm đầy xúc động của hai anh em Thiều và Tường. Tường là em nhưng luôn lo lắng cho anh, bảo vệ anh và dành làm hết những việc vặt trong nhà để anh tập trung học tốt. Còn Thiều lại là người anh ích kỉ, cậu ghen tuông của mình khi thấy em trai chơi cùng Mẫn, rồi sau câu chuyện vì hiểu lầm mà Thiều đánh Tường, Tường vẫn bảo vệ cho anh từ đó Thiêu mới nhận ra rằng , cậu rốt cuộc đang làm gì với đứa em trai đáng yêu và ấm áp của mình thế này, …
Cuộc sống làng quê tuy thanh bình, yên ả là thế nhưng thực ra bên sâu trong đó cũng chất chứa rất nhiều nỗi niềm. Chúng ta sẽ vô cùng cảm động trước sự hi sinh cao cả của bác Tám Tàng dành cho đứa con bị bệnh tâm thần luôn nghĩ mình là công chúa, là sự nhẫn nhục chịu đựng của người cha bị nghi ngờ mắc bệnh phong,… nhưng rồi cuối cùng điều tốt đẹp cũng sẽ đến, họ vẫn sống yên bình và nhận được hạnh phúc. Nguyễn Nhật Ánh không chỉ cho ta trở về thời thơ ấu với bao nhiêu cảm xúc ngổn ngang mà còn gieo rắc vào tâm hồn ta thứ tình cảm nhân văn và cao quý hơn hết đó chính là tình thân.
Từng câu chuyện nhỏ nhặt tuổi thơ cứ hiện ra đầy sinh động và chân thực qua lời kể của tác giả,và đâu đó trong những câu chuyện ta sẽ bắt gặp chính mình ở trong đó, ở những suy nghĩ ngây ngô thời non trẻ hay thậm chí là cả những hành động không đúng đầy bồng bột.

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” thực sự là một cuốn sách hay, giàu cảm xúc mà bạn không nên bỏ qua. Cuốn sách không những chứa đựng những tình cảm chân thành và mộc mạc mà còn khắc họa những tính cách tốt – xấu của các nhân vật. Để rồi những câu chuyện đó, chúng ta sẽ nhận ra được rằng ranh giới giữa thiện với ác rất gần. Cuốn sách như là một hồi chuông nhắc nhở chúng ta rằng hãy sống với nhau bằng lòng tin tưởng và tình yêu để không bị lầm đường, lạc lối. Ai cũng có lúc đã sai nhưng điều quan trọng là chúng ta phải làm như thế nào để không lặp lại những điều đã từng sai đó. Có như vậy, chúng ta của hiện tại mới là chúng ta tốt đẹp nhất, phiên bản hoàn hảo nhất. Hãy cứ giữ một trái tim ấm áp như Tường cậu bé đáng yêu ấm áp nhất từ trước đến nay mà mình được gặp.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian lắng nghe review cuốn sách “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” từ Tulato. Nếu yêu thích những nội dung chúng mình chia sẻ, hãy nhấn like, chia sẻ để có thể đón xem những bài viết sớm nhất nhé!. Tạm biệt và hẹn gặp lại…
