chút lưu luyến nơi phố thị sài gòn
Chào mừng bạn đến với Tulato -Túi lan tỏa tri thức – Góp sức thành công. Thật vui khi được tiếp tục đồng hành cùng bạn trên hành trình khám phá tri thức mới.
Khi nhắc tới những tác giả nổi tiếng trong thể loại văn xuôi, truyện ngắn hiện nay thì Nguyễn Nhật Ánh chính là cái tên được nhớ đến đầu tiên. Truyện của ông luôn mang một chút gì đó man mác buồn, gợi lại những kỷ niệm của một thời xưa cũ. Đặc biệt trong cuốn truyện dài “Còn Chút Gì Để Nhớ” nhớ, ông đã tái hiện ra câu chuyện tình cảm đầy ngọt ngào, trong sáng trên mảnh đất Sài Gòn, vừa nhẹ nhàng lại lãng mạn của những năm bom đạn.
Nguyễn Nhật Ánh ( 7-5-1955) sinh tại làng Đo Đo, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Được mệnh danh là nhà văn của thiếu nhi, Nguyễn Nhật Ánh có nhiều sáng tác từ truyện dài đến truyện ngắn, tạp văn, thơ. Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).
Tác phẩm “Còn Chút Gì Để Nhớ” – Tác giả Nguyễn Ngọc Ánh được sáng tác vào năm 1988. Còn chút gì để nhớ lấy bối cảnh ở Sài Gòn những năm trước, trong và sau giải phóng với rất nhiều các cung bậc cảm xúc phong phú, làm say mê nhiều độc giả Việt.

Cuốn truyện dài này bao gồm 31 phần, kể nên những kỷ niệm về thời còn cắp sách tới trường của chàng trai tên Chương. Từ ngày mà anh chàng mới chân ướt chân ráo lên Sài Gòn cho tới khi tập quen với cuộc sống xô bồ, ồn ào nơi phồn hoa đô thị. Đặc biệt, tác phẩm cũng là các mối quan hệ mà bạn bè tưởng như là hời hợt, thoáng qua vậy nhưng lại là một sự gắn bó kéo dài tới suốt cuộc đời.
Đây là một tác phẩm truyện dài rất thành công của Nguyễn Nhật Ánh, được độc giả Việt Nam yêu thích dù đã qua nhiều năm. “Còn Chút Gì Để Nhớ” là câu chuyện xoay quanh chàng trai tỉnh lẻ Chương cũng những người đã gắn bó sâu đậm với cậu suốt bốn năm đại học cũng như gắn bó mãi về sau, đặc biệt nhất vẫn là mối tình dang dở với cô bé hàng xóm Quỳnh.
“Cầu thang lên gác nằm kế cái cửa thông ra nhà sau . Vừa leo lên bậc thang, tôivừa liếc qua cánh cửa . Ngồi cạnh Lan Anh là một con nhỏ tóc dài dễ thương hếtbiết. Hai đứa đang lui cui lặt rau .Thình lình con nhỏ quay lại và bắt gặp tôi đang nhìn trộm nó. Trong khi tôi đỏmặt tía tai, chưa biết trốn đi đâu thì nó gật đầu chào tôi và nhoẻn miệng cười. Chưa bao giờ tôi thấy một nụ cười xinh như vậy . Tim tôi đập thon-thót trong lồng ngực, hai tay bấu chặt cầu thang, bởi trong những trường hợp đột xuất như thế này người ta té gãy cổ như chơi . Khi tôi kịp định thần trở lại, tính cười đáp lễ nó thì nó đã day mặt đi chỗ khác tự đời nà. Chẳng lẽ tụt xuống chạy lại khều nó, tôi đành mím môi leo thẳng lên gác, trong bụng giận cái thói “mềm yếu” của mình kinh khủng. Tôi giở sách ra tính đọc nhưng không tài nào đọc được. Cái nụ cười xinh xắn,thân thiện và hồn nhiên kia cứa nhảy nhót trong đầu tôi.”

Trong truyện Còn chút gì để nhớ này bạn sẽ bắt gặp một anh chàng Chương “khù khờ” nhưng thật thà, chân chất. Một Trâm “ruột để ngoài da” tuy đôi lúc có chút bộp chộp, sỗ sàng thế nhưng thực ra rất tốt tính, sâu sắc. Hay một cô Quỳnh dễ thương với nụ cười duyên dáng đã hớp hồn Chương ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Cùng với một Kim Dung hào sảng, tốt bụng, luôn biết quan tâm bạn bè và một Bảo thơ văn đầy mình nhưng lại không tán đổ em Quỳnh. Rồi còn rất nhiều nhân vậy khác nữa như chị Kim, Lan Anh, dì Sáu, bác Tám,… Tất cả đều góp phần làm phong phú thêm quãng đời sinh viên của cậu học trò tỉnh lẻ tên Chương.
“Còn Chút Gì Để Nhớ” có lẽ với nhiều người không phải là cuốn sách hay nhất nhưng chắc chắn là cuốn sách gợi ra một mối tình tuổi trẻ đầy nhẹ nhàng nhưng cũng rất da diết. Giống như việc ai đó đã từng nói “Yêu đúng người là tình yêu còn yêu sai người là tuổi trẻ.” Cũng như những cuộc tình khác thì Chương và Quỳnh cũng đã từng cùng nhau trải qua nhiều kỷ niệm đẹp như khi Chương đạp xe chở Quỳnh đi học hay khi Chương hái hoa cho Quỳnh bị chủ nhà bắt gặp. Từ những nhút nhát ban đầu cho đến những lần dạy kèm cho Quỳnh, là một tình yêu không cần nói thành lời mà ai cũng cảm nhận được. Vậy nhưng cũng chính vì không nói mà người ta có cớ để rời xa nhau. Thật ra tình yêu trong tác phẩm Còn chút gì để nhớ này rất dễ thương, cho nên có thể làm bạn đọc day dứt nhưng không phải là quá tiếc nuối.
Ngoài tình yêu, tình bạn trong truyện thì bạn còn thấy được tình thân và tình làng xóm thể hiện rất rõ. Chính sự quan tâm của nhà bác Tám cùng mọi người giúp đỡ đã làm Chương vơi bớt nỗi nhớ quê nhà. Cũng như cổ vũ tinh thần giúp Chương thi đỗ và đặc biệt hoàn thành tốt chương trình đại học.
“Bác Tám trai lớn tuổi hơn dượng tôi. Dượng tôi kêu bác bằng anh. Bác Tám gái lớn tuổi hơn dì tôi. Dì tôi kêu bác bằng chị.
Bác trai làm nghề mộc, đi làm thuê cho người ta là chính, nét mặt rắn rỏi, tay chân gân guốc. Bác trai ít gần gủi với con cái bằng gác gái. Bác gái lo bán buôn, chợ búa. Phần bếp núc giao cho Trâm và Quỳnh. Thằng Tạo còn nhỏ, được đi chơi thả dàn. Chị Kim đi làm, được miễn việc nhà, khi rảnh rỗi được quyền nằm đọc tiểu thuyết. Sự phân công trong nhà đại khái như vậy.
Hôm tôi qua, bác trai và bác gái tiếp đón niềm nở và thân mật. Sau khi hỏi chuyện học tập của tôi, và dặn tôi “thường xuyên qua chơi, muốn qua lúc nào cũng được”, hai bác quay qua nói chuyện với dì tôi.
Chính thức đón tiếp tôi là những nhân vật bằng vai phải lứa. Ngồi quanh cái bàn bày sẵn kẹo đậu phộng là chị Kim, Trâm, Quỳnh và tôi. Lan Anh và thằng Tạo thì chạy tới chạy lui trong nhà, thỉng thoảng xề lại gần bàn nhón một miếng kẹo, miếng nào miếng nấy thật to, trông phát tức.”

Tóm lại, “Còn Chút Gì Để Nhớ” là một cuốn truyện dài của thanh xuân, là kỉ niệm, là bóng dáng của con người giữa lòng Sài Gòn năm ấy. Hãy đọc Còn chút gì để nhớ để hồi ức lại một thời tuổi trẻ cũng như để trân trọng những người từng có duyên gặp gỡ. Đặc biệt là để biết dũng cảm hơn một chút để có được một tình yêu đẹp chứ không phải là day dứt, là nuối tiếc.
Tulato hi vọng cuốn sách này sẽ thật sự bổ ích và hỗ trợ hiệu quả cho công việc học tập của bạn. Nếu yêu thích những nội dung chúng mình chia sẻ, hãy nhấn like, subscribe để có thể đón xem những video sớm nhất nhé! Cảm ơn bạn đã theo dõi Tulato. Tạm biệt và hẹn gặp lại…
